Ngôi Sao Tuyệt Mỹ Revel Its Quá Khứ Hỗn Loạn
Để tạo ra bản đồ của các cấu trúc này, các nhà thiên văn chuyển sang các ngôi sao cá nhân. Sự cấu tạo của mỗi ngôi sao ghi chép nơi sinh ra, tuổi của nó và những thành phần cơ bản, do đó nghiên cứu ánh sáng sao cho phép một hình thức bản đồ thiên hà – cũng như phả hệ. Bằng cách đặt ngôi sao vào thời gian và vị trí, các nhà thiên văn có thể truy ngược lịch sử và suy luận về cách mà Dải Ngân Hà được hình thành, từng phần, suốt hàng tỷ năm.
Nỗ lực nghiên cứu đầu tiên để nghiên cứu về quá trình hình thành của Dải Ngân Hà nguyên thủy bắt đầu từ những năm 1960, khi Olin Eggen, Donald Lynden-Bell và Alan Sandage, người đã làm học trò nghiên cứu sau quán sát của Edwin Hubble, cho rằng ngân hà đã sụp đổ từ một đám mây khí quay vòng. Trong một thời gian dài sau đó, các nhà thiên văn nghĩ rằng cấu trúc đầu tiên xuất hiện trong ngân hà của chúng ta là vành đai sao halo, được tiếp sau bởi một đĩa sao sáng, dày đặc. Khi các kính viễn vọng mạnh mẽ hơn được triển khai, các nhà thiên văn xây dựng bản đồ ngày càng chính xác và bắt đầu rà soát lại các ý tưởng về cách mà ngân hà hình thành.
Mọi thứ thay đổi vào năm 2016, khi dữ liệu đầu tiên của vệ tinh Gaia của Cơ quan Vũ trụ châu Âu trở lại Trái Đất. Gaia đo lường chính xác con đường của triệu sao trong toàn bộ ngân hà, cho phép các nhà thiên văn tìm hiểu nơi mà những ngôi sao đó được đặt, cách chúng di chuyển qua không gian và tốc độ chúng di chuyển. Với Gaia, các nhà thiên văn có thể vẽ một bức tranh sắc nét hơn về Dải Ngân Hà – một bức tranh mà đã tìm ra nhiều bất ngờ.
Vành đai không phải hình cầu mà giống hình cánh đường hình ngô sô cắt ngang trung tâm của ngân hà của chúng ta. Ngân hà thậm chí còn bị cong như phần nón của một chiếc mũ nồi lửa bị hỏng. Đĩa dày cũng trải rộng, trở nên dày hơn ở phần cạnh và có thể đã hình thành trước vành đai. Các nhà thiên văn thậm chí không chắc rằng ngân hà của chúng ta thực sự có bao nhiêutia xoáy.
Bản đồ của vũ trụ đảo của chúng tôitiệp không nằm gọn như đã từng được cho là như thế. Không bao giờ là như thế.
“#thienvanhacquyn #thienly #ngaithienac #nhamathauppetenay”
Nguồn: https://www.wired.com/story/the-milky-ways-stars-reveal-its-turbulent-past/
To make maps of these structures, astronomers turn to individual stars. Each star’s composition records its birthplace, age, and natal ingredients, so studying starlight enables a form of galactic cartography—as well as genealogy. By situating stars in time and place, astronomers can retrace history and infer how the Milky Way was built, piece by piece, over billions of years.
The first major effort to study the primordial Milky Way’s formation began in the 1960s, when Olin Eggen, Donald Lynden-Bell and Alan Sandage, who was Edwin Hubble’s former graduate student, argued that the galaxy collapsed from a spinning gas cloud. For a long time after that, astronomers thought that the first structure to emerge in our galaxy was the halo, followed by a bright, dense disk of stars. As more powerful telescopes came online, astronomers built increasingly precise maps and started refining their ideas about how the galaxy came together.
Everything changed in 2016, when the first data from the European Space Agency’s Gaia satellite came back to Earth. Gaia precisely measures the paths of millions of stars throughout the galaxy, allowing astronomers to learn where those stars are located, how they move through space, and how fast they are going. With Gaia, astronomers could paint a sharper picture of the Milky Way—one that revealed many surprises.
The bulge is not spherical but peanut-shaped, and it’s part of a larger bar spanning the middle of our galaxy. The galaxy itself is warped like the brim of a beat-up cowboy hat. The thick disk is also flared, growing thicker toward its edges, and it may have formed before the halo. Astronomers aren’t even sure how many spiral arms the galaxy really has.
The map of our island universe is not as neat as it once seemed. Nor as calm.
“If you look at a traditional picture of the Milky Way, you have this nice spherical halo and a nice regular-looking disk, and everything is kind of settled and stationary. But what we know now is that this galaxy is in a state of disequilibrium,” said Charlie Conroy, an astronomer at the Harvard-Smithsonian Center for Astrophysics. “This picture of it being simple and well ordered has been really tossed out in the past couple of years.”
A New Map of the Milky Way
Three years after Edwin Hubble realized Andromeda was a galaxy unto itself, he and other astronomers were busy imaging and classifying hundreds of island universes. Those galaxies seemed to exist in a few prevailing shapes and sizes, so Hubble developed a basic classification scheme known as the tuning fork diagram: It divides galaxies into two categories, ellipticals and spirals.
Astronomers still use this scheme to categorize galaxies, including ours. For now, the Milky Way is a spiral, with arms that are the main nurseries for stars (and therefore planets). For a half-century, astronomers thought there were four main arms—the Sagittarius, Orion, Perseus, and Cygnus arms (we live in a smaller offshoot, unimaginatively called the Local Arm). But new measurements of supergiant stars and other objects are drawing a different picture, and astronomers no longer agree on the number of arms or their sizes, or even whether our galaxy is an oddball among islands.
“Strikingly, almost no external galaxies present four spirals extending from their centers to their outer regions,” Xu Ye, an astronomer with China’s Purple Mountain Observatory, said in an email.