Đánh giá ‘The Curse’: Emma Stone, Nathan Fielder và Benny Safdie đã đến để “đập” óc bạn.
Từ những kế hoạch kinh doanh kỳ lạ của Nathan for You cho đến những thí nghiệm ám ảnh của The Rehearsal, Nathan Fielder luôn có khả năng thẩm tra “thực tế” đằng sau truyền hình thực tế. Bây giờ, anh ấy hợp tác với Benny Safide – đồng đạo diễn của những bộ phim căng thẳng như Uncut Gems và Good Time – để tiếp tục “đập” óc chúng ta bằng bộ phim truyền hình kịch bản mới, The Curse.
Với sự tham gia của Emma Stone, Fielder và Safdie, và được sản xuất bởi A24 và Showtime, The Curse không thể được phân loại dễ dàng. Đó là một cơn lốc hài hước kinh dị, một trò chơi giỡn với HGTV và một món ăn tinh thần (và có thể là siêu nhiên?) lạ lùng, với rất nhiều nhận xét về mọi thứ từ chủng tộc đến mạng xã hội.
Dù khá khó xem vào những lúc như vậy – thách bạn mà không khóc lớn ít nhất là năm phút – không thể phủ nhận rằng The Curse là một trong những show truyền hình hài hước, kỳ lạ và gây bất ổn nhất của năm.
The Curse kể về Whitney và Asher Siegel, một cặp vợ chồng đang đóng vai trò chính trong một show HGTV sắp tới, với cái tên lạ lùng Flipanthropy. Mục tiêu của họ là xây dựng các ngôi nhà thân thiện với môi trường tại thành phố Española, New Mexico và “phục hồi” cộng đồng bằng cách mang vào các chuỗi cà phê sang trọng và cửa hàng bán quần áo jean. Đó là sự giàn trái tưởng, nhưng Whitney và Asher muốn tránh vị trí đó.
Trong thế giới hoàn hảo của Whitney, các doanh nghiệp mới này chỉ tuyển dụng người địa phương, mọi người sẽ mua nhà tiết kiệm năng lượng mà cô và Asher xây dựng và họ có thể trợ cấp tiền thuê cao hơn mà cư dân Española đang phải đối mặt. “Mọi người đều thắng”, Asher nói với một phóng viên địa phương khi cô đưa ra từ “g” đáng sợ.
Tất nhiên, tuyên bố hời hợt của Asher không thể xa hơn sự thật. Các doanh nghiệp mới chỉ là một màn trình diễn cho Flipanthropy hơn là một phần không thể thiếu của Española, và kế hoạch trợ cấp tiền thuê của Whitney chỉ là một biện pháp tạm thời giải quyết vấn đề lớn hơn của Mỹ. Ngoài ra, nhà phối cảnh gương gây chết chim làm phiền đối với hàng xóm của Asher và Whitney. Điều này chẳng giúp gì khi cái gương gian dối này dẫn đến cái chết của những con chim bay thẳng vào tường. Khi xác chim trở thành một hiện tượng thường xuyên xung quanh ngôi nhà bạn, có lẽ là lúc để xem xét lại xem nó có thực sự thân thiện với môi trường như bạn tuyên bố hay không.
Việc ghi lại công việc “phục vụ” của Whitney và Asher trên camera là đạo diễn Dougie Schechter (Safdie). Anh ta sẽ thử bất cứ thứ gì để làm cho show truyền hình thú vị nhất có thể, bất kể đạo đức. Lấy cảnh đầu tiên như một ví dụ, anh ta đổ nước lên mặt một người phụ nữ để tạo ra cảnh rơi nước mắt. Đó chỉ là một trong số nhiều thủ đoạn lợi dụng mà anh ấy sẽ sử dụng để tạo ra một thực tế mới cho camera. Whitney và Asher ban đầu không thích những phương pháp này, không thể nhìn ra rằng họ cũng đang lợi dụng người dân Española.
Một trong các kế hoạch quay phim của Dougie dẫn chúng ta đến lời nguyền chính của The Curse. Khi anh ta thấy một cô bé tên Nala (Dahabo Ahmed) bán nước ngọt trong một bãi đậu xe, Dougie bảo Asher cho cô bé ít tiền, nghĩ rằng đó sẽ là một cảnh quay tốt cho show. Asher đưa cho cô bé một tờ tiền 100 đô la – và ngay lập tức cố gắng lấy lại ngay sau khi họ đã dừng quay phim. Nala, không thể không bị khóc thương bởi sự việc này, nhìn chằm chằm vào Asher và phát đi ba từ nguyền rủa: “Tôi nguyền rủa bạn”.
Kể từ đó trở đi, mọi thứ… không ổn với Asher, Whitney và phần làm phim. Có xung đột với những người mua nhà tiềm năng, rắc rối với kế hoạch thụ tinh của Asher và Whitney và thậm chí là xung đột trong hôn nhân của họ. Tất cả những cú va chạm trong chặng đường này có phải do Nala và lời nguyền đang gây ra? Hoặc những vấn đề này đã tồn tại từ trước và chỉ khi Asher và Whitney mới bắt đầu để ý đến chúng với một mối đe dọa của lời nguyền treo trên đầu mình? (Đáng chú ý, cặp đôi còn tranh luận về việc cho rằng nghĩ rằng Nala có khả năng nguyền rủa họ có phải là độc ác không?)
The Curse chơi đùa với sự thực của lời nguyền của Nala trong suốt 10 tập phim. Các sự kiện kỳ lạ trên cảnh quay của Flipanthropy rất phổ biến, nhưng chúng cũng có thể được cho là do lỗi của con người hoặc phép thuật. Tuy nhiên, The Curse không hoàn toàn loại trừ siêu nhiên. Hình ảnh gần kinh dị xuất hiện khắp nơi, từ những con chim chết cho đến những cảnh quay theo dõi chuyển động của các nhân vật mà sẽ phù hợp trong một bộ phim slasher. Cuộc trò chuyện về việc mang thai khó khăn gợi lên thể loại phim kinh dị về việc làm mẹ, và nhà soạn nhạc John Medeski (làm việc cùng nhà sản xuất âm nhạc và đồng sáng tác thường xuyên của Safdie Daniel Lopatin) tạo ra một không gian âm thanh gây bất an ngay cả trong những khoảnh khắc tầm thường nhất.
Tính không rõ ràng của lời nguyền phản ánh sự quan tâm của show đối với cách chúng ta xây dựng và tương
Nguồn: https://mashable.com/article/the-curse-review
From the bizarre business schemes of Nathan for You to the mind-melting experiments of The Rehearsal, Nathan Fielder has always had a knack for interrogating the “reality” behind reality television. Now, he teams up with Benny Safide — co-director of nail-biting films like Uncut Gems and Good Time — to continue breaking our brains with the new scripted series, The Curse.
Starring Emma Stone, Fielder, and Safdie, and produced by A24 and Showtime, The Curse defies easy categorization. It’s the perfect storm of wince-worthy comedy, HGTV spoof, and surreal (and possibly supernatural?) drama, with plenty of commentary on everything from race to social media thrown in for good measure. As tough as it can be to watch at times — I dare you to go five minutes without cringing — there’s no doubt that The Curse is one of the funniest, strangest, and most unsettling shows of the year.
What is The Curse about?
Nathan Fielder, Emma Stone, and Tessa Mentus in “The Curse.”
Credit: Richard Foreman Jr. / A24 / Paramount+ with Showtime
Stone and Fielder play Whitney and Asher Siegel, a married couple at the center of an upcoming HGTV show awkwardly titled Flipanthropy. (Say it three times fast.) Their goal is to build eco-friendly homes in the city of Española, New Mexico, and “revitalize” the community by bringing in upscale coffee chains and jeans stores. It’s textbook gentrification, but Whitney and Asher want to distance themselves from that label. In Whitney’s perfect world, these new businesses will only employ locals, everyone will buy her passive homes, and she and Asher can subsidize any higher rent Española’s current residents may face. “Everybody’s a winner,” Asher tells a local reporter (Tessa Mentus) when she brings up the dreaded “G word.”
Of course, Asher’s blithe statement couldn’t be farther from the truth. The new businesses are more a front for Flipanthropy than they are new staples in Española, and Whitney’s plan to subsidize rent is just a Band-Aid lazily slapped on America’s much bigger issues. Then there are the passive homes themselves, with their garish mirrored facades that Whitney proudly says, “reflect the community.” If anything, the constant reflection is more of a visual nuisance for Asher and Whitney’s neighbors. It doesn’t help that the deceptive mirrors lead to the deaths of birds who fly smack dab into the walls. When bird corpses are a common occurrence around your house, maybe it’s time to rethink whether it’s as environmentally friendly as you claim it is.
Capturing Whitney and Asher’s so-called service work on camera is their producer Dougie Schechter (Safdie). He’ll try anything to make the show as entertaining as possible, no matter the ethics. Take the very first scene, which sees him pouring water on a woman’s face to create the illusion of a tearful response. It’s just one of many exploitative tricks he’ll use on his subjects in order to shape a new reality for the camera. Whitney and Asher are initially put off by these methods, unable to see that they, too, are exploiting the residents of Española.
One of Dougie’s filming plans leads us to The Curse‘s titular malediction. When he sees a young girl named Nala (Dahabo Ahmed) selling sodas in a parking lot, Dougie tells Asher to give her some money, thinking it’ll make good B-roll for the show. Asher hands her the only cash he has on him — a $100 bill — and immediately tries to take it back once they’ve stopped filming. Nala, understandably upset by this turn of events, proceeds to fix her gaze on Asher and deliver three fateful words: “I curse you.”
From there on out, things are… off with Asher, Whitney, and the production. There’s conflict with potential home buyers, complications with Asher and Whitney’s plans to conceive, and even discord in their marriage. Are all these bumps in the road Nala and the curse’s doing? Or were these problems always there, and did Asher and Whitney only start to notice them with the threat of a curse hanging over their heads? (Notably, the two also argue about whether it’s racist to assume Nala is even capable of cursing them.)
The Curse skewers reality TV with surreal stylings and a tinge of horror.
D.J. Arvizo, Nathan Fielder, Benny Safdie, and Oscar Avila in “The Curse.”
Credit: Richard Foreman Jr. / A24 / Paramount+ with Showtime
The Curse plays with just how real Nala’s curse is over the course of its 10 episodes. Strange events on the set of Flipanthropy are commonplace, yet they could just as easily be attributed to human error as to magic. However, The Curse doesn’t rule out the supernatural outright. Horror-adjacent imagery appears throughout, from the dead birds to long shots tracking characters’ movements that would be right at home in a slasher. Discussions of troubled pregnancy invoke the subgenre of motherhood horror, and composer John Medeski (working with music producer and frequent Safdie collaborator Daniel Lopatin) crafts a soundscape that wrings unease out of even the most mundane moments.
The ambiguity of the curse plays into the show’s larger fascination with how we engineer and interact with false narratives. Reality TV serves as the prime source of artifice here, with Asher and especially Whitney crafting how their marriage and their work comes across onscreen. If enough people believe the fantasy they’re being sold, does that make it true? And if you spend your relationship living for the camera, how can you tell what’s real or not?
To further hammer home these ideas of warped reality, The Curse makes liberal use of mirror shots and distorted mirror imagery. It pairs these with shots of conversations framed in windows or doorways, or filmed from a great distance, lending the show a voyeuristic quality. What are we truly meant to be seeing?
The Curse‘s main characters will make you cringe and laugh (but mostly cringe).
Emma Stone in “The Curse.”
Credit: Richard Foreman Jr. / A24 / Paramount+ with Showtime
The Curse‘s preoccupation with artifice manifests itself most in Whitney. She cares so much about her self-image that she forces Asher to recreate their cutest moments beat-for-beat for her Instagram followers. Her activism is a facade as well — although she may not be self-aware enough to realize that. She fervently claims to support Española’s residents, including the Pueblo people of New Mexico. However, she frequently uses and tokenizes the Native Americans she meets, like her artist friend Cara Durand (Nizhonniya Luxi Austin). In a show full of moments that make you want to crawl out of your skin, Whitney’s interactions with Cara are among the most horrifying.
Asher is no stranger to fantasy either, with The Curse relishing unpicking his self-imposed ideas of masculinity. Between jokes about penis size and being called Whitney’s “jester” instead of her “king,” Asher goes through the humiliation gauntlet with a brave face that is always seconds from slipping. Then there’s Dougie, whose sleazy producer persona masks a deeper sadness and some wildly unhealthy coping mechanisms.
With these three characters and their conflicting senses of self firmly in place, The Curse simmers with an at-times unbearable awkwardness. Will you feel a combination of embarrassment and disgust toward Whitney, Asher, and Dougie’s actions? Yes. Will you occasionally recognize yourself in them? Horrifyingly, also yes. When broader moments of comedy arise — like the aforementioned penis jokes — they come as a welcome, tension-breaking relief. Yet The Curse refuses to let you get comfortable for long. Often, these laugh-out-loud jokes will resurface down the line in an even more squirm-worthy scene, as if The Curse is wielding your own prior comfort against you.
Emma Stone, Nathan Fielder, and Benny Safdie make for an excellent trio in The Curse.
Emma Stone, Nathan Fielder, and Benny Safdie in “The Curse.”
Credit: Richard Foreman Jr. / A24 / Paramount+ with Showtime
The Curse wouldn’t work half as well as it does without the total commitment of Stone, Fielder, and Safdie, who make for an unlikely (but well-matched) supergroup. Stone has already proven her comedic chops ten times over with films like Easy A and The Favourite, but The Curse may be her funniest turn yet. Whitney’s eco-influencer jargon is gold in Stone’s hands, but she blends it with a discomfiting sense of artificiality completely in sync with the tone Fielder and Safdie have created. It’s pitch-perfect work, and when paired with the release of Poor Things, it helps mark a banner year for Stone.
In a departure from shows like Nathan for You and The Rehearsal, Fielder is not playing a version of himself but rather an entirely new character. Still, you’ll recognize elements of his prior performances in Asher’s awkward deadpan. He’s a total punching bag for the show, with Flipanthropy focus groups wondering why Whitney would even marry him. That disbelief makes it all the funnier — and uncomfortable, naturally — when Asher inevitably loses his cool. Prepare yourself for some angry, desperate rants from Fielder that will leave you speechless, and some especially inspired physical comedy in later episodes.
As Dougie, Safdie is slippery and scummy, the ideal contrast to Whitney’s earnest(ish) idealism. While shooting Flipanthropy, he reads as a dirtbag Machiavellian schemer looking to get the perfect shot — even at the expense of people like Asher. But in his personal life, he’s a flailing mess. Here, Safdie must shoulder some of The Curse‘s most painful revelations, resulting in tragi-comic scenes like a first date gone off the rails.
These three off-the-wall performances combine with The Curse‘s ambitious genre-bending to make for one of 2023’s most original TV series yet. It’s densely layered with bizarro comedy, bold set pieces, and pertinent social criticism. Yes, Asher, Whitney, and Dougie’s convictions may be hollow, but The Curse is filled to the brim with things to say — and some absolutely wild ways to say them.
The Curse premieres on Paramount+ with Showtime on Nov. 10.