#BàiViết #SựKiện #3DWeb #TríTuệNhânTạo
Trang web mới là ba chiều và trí tuệ nhân tạo
Sử dụng máy tính lần đầu tiên khá đơn giản. Nhà khoa học thực hiện các phép tính, lưu trữ dữ liệu trên thẻ đục lỗ, gửi phi hành gia lên mặt trăng và hy vọng họ sẽ trở về an toàn. Mỗi máy tính là một thế giới riêng, một công cụ mà các chuyên gia đã gõ vào một tập hợp số và nhận được một tập số khác.
Khi tìm hiểu về máy móc tiến bộ, bước tiếp theo là tìm cách kết nối các thiết bị đầu cuối để người dùng có thể chia sẻ thông tin. Giao thức TCP/IP tạo ra một bộ quy tắc để điều chỉnh cách máy tính giao tiếp. Nhưng sau khi đã tìm ra cách làm cho máy tính trò chuyện, các kỹ sư cần một điều gì đó để nói. Vì vậy, bước thứ hai trong quá trình phát triển Web là tạo ra một thư viện các trang mà người dùng có thể truy cập để tìm thông tin và giải trí.
Những trang đó ban đầu chỉ dựa trên văn bản vì đó là những gì các kênh truyền thông cho phép. Khi băng thông mở rộng, nội dung chứa chỗ cho hình ảnh, điều này dẫn đến bước tiến thứ ba trong sự phát triển của Web: một thế giới ba chiều mà người dùng có thể di chuyển qua như nó là hiện thực vật lý.
Điều đó chủ yếu xảy ra trong trò chơi, nhưng chúng ta đã có khoảng hai mươi năm kết nối mạng hai chiều dựa trên văn bản và một khoảng thời gian tương tự của trò chơi ba chiều khi chúng ta trả lời cuộc gọi của Trọng Trách hay theo chân một Kẻ Ám Sát trên Xbox và Playstation.
Tất cả điều đó có nghĩa là chúng ta đến lúc có một sự phát triển mới, và theo Dan Mapes, người đồng sáng lập của Verses.ai, một công ty tính toán nhận thức chuyên về trí tuệ nhân tạo, bước tiếp theo đang đến.
Bình Minh của Internet 3D và Sự Tiến Hóa Nhờ Trí Tuệ Nhân Tạo
Từ giữa năm 2025, Mapes cho rằng thế giới sẽ bước vào thời đại Internet 3D. Tai nghe 3D sẽ giảm giá để những người muốn có trải nghiệm hoàn toàn sâu đậm. Các ứng dụng ba chiều mới sẽ ra mắt cho doanh nghiệp, chính phủ, giải trí và y tế. Mọi thứ hiện có trên World Wide Web sẽ được truy cập trên nhiều mặt phẳng.
“Trong tương lai, mọi người … sẽ không muốn ghé thăm trang Facebook và gửi ghi chú cho nhau khi họ có thể cùng nhau ở trong một thế giới ảo,” Mapes nói với Joel Comm và Travis Wright của The Bad Crypto Podcast. “Facebook nhìn vào điều đó và họ nói, ‘Ồ thần kinh.'”
Mark Zuckerberg có thể đã chi khá sớm, nhưng ông đúng khi dời tập trung từ Facebook sang không gian chung, hay metaverse, Mapes lập luận.
Nhưng phát triển của máy tính không gian chỉ là một phần trong những gì Mapes nhìn thấy là bước tiếp theo trong sự phát triển của Internet. Cùng một lúc nội dung đang trở thành ba chiều, trí tuệ nhân tạo đang thay đổi những gì dữ liệu có thể làm – và trong quá trình đó, nó đang tạo ra một loại máy tính hoàn toàn mới.
“Sự thật là chúng không phải là máy móc. Chúng là những thực thể tự chủ giống như các hệ thống hữu cơ tổ chức và duy trì chính mình, học hỏi thông qua trải nghiệm của chúng với thế giới,” Mapes nói.
Ông so sánh sự phát triển của máy tính trí tuệ nhân tạo với khả năng tự sinh tồn, một thuật ngữ được đặt tên từ những năm 1970 để mô tả cách các hệ thống hữu cơ tổ chức và duy trì chính mình, học hỏi thông qua trải nghiệm của chúng với thế giới. Con người, ví dụ, không cần được cập nhật đều đặn để học và phát triển. Sự tăng trưởng xảy ra liên tục. Trải nghiệm giúp trẻ em biết bò, sau đó biết đi, sau đó biết lái xe đạp, sau đó xô cửa và trả tiền rồi nói lại. Con người tự tiến hóa. Sự kết hợp giữa dữ liệu liên tục và phần mềm trí tuệ nhân tạo sẽ mang đến cho máy tính khả năng tương tự.
Mapes phân biệt giữa các mô hình học ngôn ngữ của các công cụ như OpenAI và sự suy diễn tích cực mà ông hình dung máy tính sẽ phát triển. Mô hình học ngôn ngữ là những nhà sáng tạo nội dung. Chúng tìm ăn lượng lớn dữ liệu và sau đó trả lại những dữ liệu đó để trả lời câu hỏi. Sự suy diễn tích cực luôn tương tác với thế giới, thu thập dữ liệu mới để tạo ra kết quả luôn được cập nhật.
Trí tuệ nhân tạo và dữ liệu ô tô trong các chiếc ô tô mới, ví dụ, có thể quản lý luồng đèn giao thông để tăng cường hiệu suất. Sự suy diễn tích cực cho phép máy móc nhìn vào thế giới thông qua mạng lưới các thiết bị kết nối để rút ra những kết luận trong thời gian thực về các thành phố, nhà máy, bệnh viện và trung tâm giáo dục.
“Chúng ta sẽ có một hệ thống thần kinh toàn cầu giúp chúng ta quản lý khí hậu, tài chính và những thứ khác,” Mapes tiên đoán. “Không ai sẽ bị bỏ lại trong tương lai … Sẽ có nhà ở và chăm sóc sức khỏe toàn cầu. Giáo dục toàn cầu miễn phí đối với tất cả mọi người. Hiện tại, một nửa dân số không có quyền truy cập vào một hệ thống giáo dục tốt. Đến năm 2050, mọi người sẽ có quyền tiếp cận một hệ thống giáo dục miễn phí tốt hơn cả Harvard trên toàn cầu.”
Thách Thức và Cơ Hội Của Việc Khai Thác Tiềm Năng của Trí Tuệ Nhân Tạo
Dự đoán của Mapes nghe có vẻ lý tưởng và nó phụ thuộc vào ít nhất hai yêu cầu. Thứ nhất là công nghệ, và thứ hai liên quan đến việc nhúng trí tuệ nhân tạo vào đa dạng các lĩnh vực cuộc số
The first use of computers was pretty simple. Scientists performed calculations, kept the data on punch cards, sent astronauts to the moon, and hoped they would come back. Each computer was a world of its own, a tool on which experts punched in one set of numbers and received a different set.
As learning about machines evolved, the next step was to find ways to connect the terminals so that users could share information. The TCP/IP protocol created a set of rules to govern the way computers communicate. But having worked out how to make the machines talk, engineers needed something to say. So the second step in the development of the Web was to create a library of pages that users could access for information and entertainment.
Those pages were originally text-based because that was all the communication channels would allow. As bandwidth widened, content found room for images, which led to the third step in the Web’s evolution: a three-dimensional world users could navigate as though it were physical.
That mostly happens in gaming, but we’ve now had about twenty-five years of text-based, two-dimensional networking and a similar period of three-dimensional gaming in which we answer the Call of Duty or follow an Assassin’s Creed on Xboxes and Playstations.
All this means we’re about due for a new development, and according to Dan Mapes, co-founder of Verses.ai, a cognitive computing company specializing in artificial intelligence, that step is coming now.
The Dawn of the 3D Internet and AI-Powered Evolution
From mid-2025, Mapes argues, the world will enter the age of 3D Internet. Headsets will come down in price for those who want a fully immersive experience. New three-dimensional applications will come out for business, government, entertainment, and health. Everything now available on the Worldwide Web will be available on more than one plane.
“In the future, people are … never going to want to come to a Facebook page and send notes to each other when they can be hanging out together in a virtual world,” Mapes told Joel Comm and Travis Wright of The Bad Crypto Podcast. “Facebook took one look at it and they went, ‘Oh my God.’”
Mark Zuckerberg might have moved early, but he was right to shift focus from Facebook to the metaverse, argues Mapes.
But the development of spatial computing is only one part of what Mapes sees as the next step in the development of the Internet. At the same time that content is becoming three-dimensional, artificial intelligence is changing what data can do — and in the process, it’s creating an entirely new kind of computer.
AI’s Evolutionary Path Beyond Machines
“They’re not really machines,” says Mapes. “They’re really sentient entities that are like digital organisms.”
He compares the evolution of an artificially intelligent machine with autopoiesis, a term coined in the 1970s to describe the way organic systems organize and maintain themselves, learning through their experience with the world. Humans, for example, don’t need to be updated at regular intervals to learn and develop. Growth happens constantly. Experience teaches babies how to crawl, then walk, then ride a bike, then slam doors and talk back. People are self-evolving. The combination of constant data and artificial intelligence software will give computers a similar ability.
Mapes differentiates between the language learning models of tools like OpenAI and the active inference he envisions computers developing. Language learning models are content creators. They gorge on vast amounts of data and then regurgitate that data to answer questions. Active inference constantly engages with the world, drawing in new data to produce results that are always up-to-date.
Artificial intelligence and automotive data in new cars, for example, can manage the flow of traffic lights to enhance efficiency. Active inference allows machines to look at the world through a network of connected devices to draw real-time conclusions about cities, factories, hospitals, and education centers.
“We’re going to have a global nervous system that really helps us manage our climate, our finances, other kinds of things,” predicts Mapes. “No one’s going to be left behind in the future … There’s going to be universal housing and universal healthcare. Universal education available to everybody. Right now, half the planet doesn’t even have access to a decent school system. By 2050, everybody’s going to have access to a better-than-Harvard education for free globally.”
Challenges and Opportunities of Unleashing AI’s Potential
Mape’s prediction sounds idealistic, and it depends on at least two requirements. The first is technology, and the second involves embedding artificial intelligence across a broad swathe of life.
That’s where Mapes’s company comes in. In early 2024, Verses.ai will begin offering tools that allow developers to create their own AI applications.
“We’re going to do what Apple did with iOS,” explains Mapes. “When they launched the iPhone, it came with ten apps: messaging and navigation and notes and things like that. Apple had to build all those because they built iOS, but then they opened the App Store and said, ‘You guys make the apps.’ We followed that model as well.”
Manufacturers of products from white goods to personal transport will be able to integrate artificial intelligence into their products, enabling those products to both gather data and use that data to constantly improve their services.
With that gathering of private data will come regulation. Initial attempts at governance will come from the industry itself, through the establishment of its own guardrails and standards. Just as the Web’s standards create challenges for child pornographers and terrorists, the new Web will implement barriers to safeguard data. Verses.ai has already teamed up with law firm Dentons to produce an International Rating System for Autonomous Intelligent Systems (AIRS).
How well that system will operate and whether it will be adequate remains to be seen. But as the new Web develops, there will be plenty of intelligent applications watching and suggesting smarter ways to keep everyone safe in the world of spatial computing.